Tiểu Nương Tử Nhà Đồ Tể
Hứa Thanh Gia mồ côi cha mẹ từ nhỏ, gia cảnh bần hàn, nhờ vượt khó học hành mà trở thành Bảng Nhãn, kết nghĩa trăm năm với Hồ Kiều, con gái nhà họ Hồ đã quen biết lâu năm với gia tộc nhà mình. Mặc dù xuất thân từ nhà đồ tể, không rành văn chương, nhưng tính cách cô lại vô cùng lạc quan, tích cực, không câu nệ tiểu tiết, mọi việc đều xử lý gọn gàng đâu ra đấy. Hứa Thanh Gia một lòng vì bách tính, hăng hái với việc cải cách. Từ khi bắt đầu nhậm chức huyện thừa, Hứa Thanh Gia đã giảm thuế cho dân, phá án mỏ bạc. Hồ Kiều thì tham gia việc xây dựng trường học ở huyện, mở lớp võ, giúp đỡ Hứa Thanh Gia phá án. Hai người cùng nhận được sự công nhận từ người dân địa phương và các vùng khác. Sau khi được thăng chức lên châu phủ, Hứa Thanh Gia đã dựa theo tình hình, cho trồng thuốc để phát triển kinh tế, giảm bớt gánh nặng mất mùa. Cộng thêm việc Hồ Kiều đã dũng cảm ra khỏi thành xin viện trợ khi vùng biên giới có phản loạn, câu chuyện truyền kỳ về hai vợ chồng khiến người đời không khỏi thán phục. Hai vợ chồng đồng cam cộng khổ, Hứa Thanh Gia cũng dần thăng quan tiến chức. Ai ngờ, sự nghiệp của Hứa Thanh Gia bất ngờ tụt dốc, bỗng chốc bệnh nặng. Hai người đành phải trở về quê cũ. Hồ Kiều thể hiện thiên phú trời ban, đứng ra buôn bán nuôi gia đình, Hứa Thanh Gia rảnh rỗi phụ giúp việc gia đình. Không lâu sau, sự nghiệp của Hứa Thanh Gia lại có chuyển biến, kiên quyết vượt qua mọi áp lực để trở lại kinh thành. Hai vợ chồng vẫn khắc ghi tấm lòng son, lại dốc sức diệt trừ tham quan, bước lên con đường vì muôn dân bách tính.